"Ôi nhân loại ... mặt trời trong tôi "
Phải ... tôi vẫn thường hay ngâm nga câu hát đó ... nhưng sự thật phũ phàng rằng em không phải là Hoa Hướng Dương của tôi, và tôi cũng không là mặt trời trong em.
Với tôi, em thuộc về một thế giới nào khác, hỗn loạn và ưu phiền ...
Và em, thế giới của tôi thật tẻ nhạt và quá xa vời ...
Chẳng bao giờ ta đến được phía cuối con đường, phải không em?
Vì ta ... không sống chung cùng một thế giới .
Hướng Dương ơi ... chào em!
Phải ... tôi vẫn thường hay ngâm nga câu hát đó ... nhưng sự thật phũ phàng rằng em không phải là Hoa Hướng Dương của tôi, và tôi cũng không là mặt trời trong em.
Với tôi, em thuộc về một thế giới nào khác, hỗn loạn và ưu phiền ...
Và em, thế giới của tôi thật tẻ nhạt và quá xa vời ...
Chẳng bao giờ ta đến được phía cuối con đường, phải không em?
Vì ta ... không sống chung cùng một thế giới .
Hướng Dương ơi ... chào em!