Ôi buồn, đời người và những ngày tháng chạy theo vòng xoắn ốc vô tận. Chạy theo những giá trị vật chất như một cơn bão đã cuốn ta đi. Ta đi theo, cả thế giới cũng đi theo.Ta đi và trên con đường ấy sẽ dắt tay thêm những người thân, các con và vợ. Đi đến tận cùng của vòng xoắn ốc ấy, ta thấy cuộc đời đã hữu hạn, nhìn lại đời mình, ta đã làm gì, một đời của ta có ý nghĩa bằng gì, một đời của ta đã để lại điều gì.
Và khi cái chết sắp diễn ra,ta xin đặt những bức thư tình của tuổi trẻ bên cạnh. Hãy vén bức màn đầy ánh nắng chói chang giúp ta, để lần cuối cùng được nhìn thấy ánh mặt trời rạng rỡ, bầu trời xanh và những đám mây nhẹ nhàng đưa tiễn những hơi thở cuối cùng. Cho ta thấy màu xanh của lá cây và tiếng chim hót lần cuối trong đời. Ta muốn nói tha thứ cho tất cả những ai đã làm ta đau đớn và tặng cho những người yêu thương một nụ cười nhẹ nhàng.
Khi cái chết đã diễn ra, xin hãy mở bản nhạc buồn và lãng mạng nhất trên thế gian này. Hãy rải những bài thơ trong đám tang của ta và thay vì mua tiền giấy, hãy để mọi người biết rằng ... một tâm hồn đẹp đã vĩnh biệt thế gian này.
Thứ Hai, 7 tháng 6, 2010
Đi đến tận cùng của vòng xoắn ốc
05:24
No comments
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét