Thứ Ba, 24 tháng 8, 2010

Viết một bài thật khó

     Bởi cái tính cầu toàn của mình, hay bởi lý do gì nhỉ?     Trong blog hiện có rất nhiều bài nháp, có những bài dang dở, và cả những bài đã hoàn thành, nhưng vì một lý do nào đó không vừa ý, nên không đăng lên cho mọi người xem.Xem tiếp . . .Thu gọn . . .     Có lẽ các bạn cũng có những lúc vào blog của mình để xem nhưng chẳng có gì mới, mình cũng chắc biết số lượng các bạn là bao nhiêu nữa. Thôi thì cứ để mọi việc tự nhiên là  tốt rồi     Mấy hôm nay không biết...

Cà phê sáng nay !!!

Có lẽ trong cuộc sống quá bận rộn này, đôi khi người ta coi trọng cái đẹp hình thức đến ghê rợn.Người ta ai cũng muốn làm đẹp, các cô thì muốn buổi sáng khi thức dậy, mọi người thấy mình mặc một chiếc áo đẹp trong quán cafe, được chú ý là niềm hạnh phúc của quý cô. Các anh thì tô điểm bằng đủ hình dạng, áo phông in những hình ảnh gây sốc, quần Jean rách gối, nhằm tăng sức thu hút và sự chú ý. Sốc hơn nữa thì đeo khuyên tai, chơi một kiểu tóc kỳ cục, để khi nhìn vào có thể nhận ra họ là một tay chơi.Nhưng cũng có người cố gắng ra vẻ trí thức, chăm...

Thứ Hai, 23 tháng 8, 2010

Ngồi một chỗ ...

Chỉ ngồi một chỗ (đôi khi có xoay đi xoay lại), nhìn và gõ bàn phím.Một công việc theo như mình thấy là nhẹ nhàng như vậy, mà lại cần nhiều năng lượng hơn bình thường. Buổi sáng ăn 1 tô bún thế mà khoản 10h30 là thấy đói rồi, nếu muốn đủ sức làm việc đến 12h trưa (lúc đó mới ăn cơm) thì phải ăn kèm 1 ổ bánh mỳ không nữa. Mình tưởng ăn 1 tô xôi nhỏ là đủ, vậy mà cũng không là gì.    Từ lúc đi làm đến giờ, thấy việc ăn buổi sáng không đơn giản chút nào, không như lúc  trước, 8 rưỡi hay 9h ra ăn qua loa  thứ gì đó là được,...

Thứ Bảy, 21 tháng 8, 2010

Trả lời em cô bé hạt tiêu!

Hãy yêu thời đại của chúng ta                    (Trả lời em cô bé hạt tiêu!) Các bạn thấy nhớ mùi khói bếp không? khói toả lên mái nhà tranh mỗi buổi chiều đi học về, chợt nghe mùi khói lòng lại mừng rơn.Các bạn thấy nhớ cô em cùng đi học không? chân mang đôi dép nhựa tôi cõng em qua chỗ lội, em nũng nịu"anh đi chầm chậm thôi!"...Tôi cũng thế, tôi nhớ nhiều lắm,nhớ xe đạp đi nghêu ngao lúc tan trường,con đường đất,Trật sên hai anh bạn cùng giúp.Nhớ dép nhựa trượt té mỗi mùa mưaĐường đi học, dường...

Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010

Một khoảnh khắc

Một bức ảnh chụp từ Webcam của laptop.Bình thường cũng không chắc là mình chụp được bức ảnh đẹp thế này. Chỉ là một khoảnh khắc may mắn h...

Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2010

Nhớ cảnh cũ

Tôi xa quê từ nhỏ, đến năm lớp 9 mới trở về lại định cư ở Hội An. Suốt khoản thời gian tuổi thơ, mỗi lần đến hè lại được về quê một lần. Trong suy nghĩ lúc đó, quê hương thật đẹp, lối đi thường có những hàng cau, hàng dừa hai bên . . . nhà cửa lưa thưa, ai cũng có vườn, nhà gạch mái ngói, trước nhà có một khoản sân rộng, mỗi buổi chiều, khói bếp lên hun hút, sao mà thèm và nhớ quá. Thuở đó rất thịnh hành cách trồng hàng rào chè trước nhà, đi trên...

Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Tôi sẽ cô đơn trên cõi đời này

   Tôi cũng như các bạn, ... đã nghe nhiều bản nhạc hay, những bản nhạc Trịnh với giai điệu và ca từ đẹp đẽ. Hay như tôi yêu những bản nhạc hòa tấu, những bản nhạc cổ điển không lời nhẹ nhàng, nhưng sâu lắng như hiểu được tâm hồn người.       Nhưng chỉ một thứ âm nhạc duy nhất luôn làm tôi xúc động . . . cho dù đã nghe bao nhiêu lần.       Đó là những bài hát về mẹ, phải chăng những bài hát ấy luôn viết lên bằng những ca từ chân thành nhất về lòng mẹ, những cảm xúc đẹp nhất về tình mẹ.      ...

Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Tôi ơi đừng tuyệt vọng

       Hôm nay lại nghe tôi ơi đừng tuyệt vọng, bài hát như đưa tôi phân thân thành một người thứ hai, tự an ủi bản thân mình, vỗ về những nơi sâu kín nhất trong tâm hồn, những nơi đau khổ chưa ai một lần đặt chân tới.        Nhưng chính vì lẽ đó, "Tôi ơi đừng tuyệt vọng" là một tuyệt tác âm nhạc, tôi chưa từng nghe một bản nhạc nào khác có thể làm điều đó, chẳng có ai hiểu rõ nỗi đau khổ của anh ta hơn chính anh ta, đôi khi trong cuộc sống ta có những nỗi buồn thầm lặng,...