Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2010

Nhớ cảnh cũ

Tôi xa quê từ nhỏ, đến năm lớp 9 mới trở về lại định cư ở Hội An. Suốt khoản thời gian tuổi thơ, mỗi lần đến hè lại được về quê một lần. Trong suy nghĩ lúc đó, quê hương thật đẹp, lối đi thường có những hàng cau, hàng dừa hai bên . . . nhà cửa lưa thưa, ai cũng có vườn, nhà gạch mái ngói, trước nhà có một khoản sân rộng, mỗi buổi chiều, khói bếp lên hun hút, sao mà thèm và nhớ quá. Thuở đó rất thịnh hành cách trồng hàng rào chè trước nhà, đi trên đường đất, thường thấy những ngôi nhà ngói có phòng lồi, một ô cửa sổ tròn tròn rất ngây thơ, . ... để lại một ấn tượng rất đẹp trong lòng.
Thời gian trôi qua, xu hướng đô thị hóa càng mạnh, nhà cửa đồng loạt được thay đổi theo kiến trúc mới, thay thế dần những kiểu cũ, hàng rào chè đần được thay bằng hàng rào gỗ, hàng rào lưới, hay dây leo, có hoa rau muống màu hồng, màu tím. Nhà ngói thay đổi cho phù hợp với kiểu cửa chính bằng sắt và kính, cửa sổ được thay thể bằng vật liệu hiện đại hơn thay cho cửa sổ tròn quét vôi như ngày xưa.
Còn nhớ lúc nhỏ, mỗi lần bắn bi trong nhà bị lọt xuống lỗ của những viên gạch là không thể nào lấy lên được, bây giờ dùng gạch men cả rồi, người ta đi chân trần vào nhà chứ đâu mang dép vào nhà như ngày xưa. Duy chỉ có nhà tôi, khách vào nhà ngại ngùng bỏ dép, nhưng đều được khuyên mang dép vào, cái nền nhà bây giờ, là trát xi măng lại trên cái nền gạch cũ.
Tất cả đều hiện đại hơn, tiện nghi hơn, người ta có cả xe máy, tivi LCD cỡ lớn, tủ lạnh, máy giặt, đường bê tông sạch sẽ . . . có tất cả ... nhưng mất một thứ rất đẹp trong lòng, mất đi một hương vị xa xưa nghe ngọt ngào lắm trong tâm hồn. Một hương vị khó tả mà mỗi độ tết về ta lại thấy thiếu, thấy buồn khô khan như đi giữa thành phố thiếu cây xanh. Phải chăng là thiếu cái thân tình của người hàng xóm?
Cái giậu thưa, tôi qua thăm anh mấy khi, xin một điếu thuốc, một ngọn lửa, nay bỗng thành một bức tường lớn, đôi cánh cổng sắt hoành tráng màu đen, thiếp hoa văn nhụ vàng, và cả căn nhà bên trong đẹp đẽ, đổ mấy lớp bê tông khỏe khoắn, vậy mà sao trong lòng nghe cách ngăn vời vợi, gần thế mà lại xa xôi, đủ đầy mà lạnh lẽo như cái giá lạnh của bức tường kia vậy. Ôi buồn . . .

... rồi hôm trước, tôi vô tình lại đi lạc vào một nơi khá lạ ở Hội An, cứ bỡ ngỡ, tưởng mình đã đi lạc về 20 năm trước, chẳng biết do họ không muốn thay đổi hay vì chưa đủ điều kiện kinh tế, nhưng khu dân cư ở đó vẫn giữ nguyên cảnh vật như xưa. Một nét đẹp chân quê khó tả . . . thấy tiếc cảnh cũ, ngậm ngùi tặng bạn đọc mấy bức ảnh Hội An xưa. Thôi thì bởi ta là người Hội An, vẫn yêu Hội An như thuở nào, dù mỗi buổi chiều không còn được ngắm những cánh hoa vàng rụng ven sông như ngày ấy nữa, nhưng biết đâu ngày mai, và ngày sau nữa, sự vật sẽ đổi khác hơn hôm nay. Biết đâu khi ta tóc đã bạc, tuổi già nua muốn tìm một nơi an nghỉ như hôm nay mà không tìm thấy.

Chợ Hội An
Chợ Hội An









         



Đường Hoàng Diệu















--------------------------------------------------------------
Các bạn thân mến
Nếu viết về Hội An, đừng quên đề nhãn bài viết(Tag) là Hội An nhé, điều đó sẽ giúp khách du lịch dễ tìm được bài viết của bạn khi google. Sẽ giúp cho ngành du lịch Hội An nữa. Chúc các bạn vui vẻ.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét