Hãy yêu thời đại của chúng ta
(Trả lời em cô bé hạt tiêu!)
Các bạn thấy nhớ mùi khói bếp không? khói toả lên mái nhà tranh mỗi buổi chiều đi học về, chợt nghe mùi khói lòng lại mừng rơn.
Các bạn thấy nhớ cô em cùng đi học không? chân mang đôi dép nhựa tôi cõng em qua chỗ lội, em nũng nịu
"anh đi chầm chậm thôi!"
...
Tôi cũng thế, tôi nhớ nhiều lắm,
nhớ xe đạp đi nghêu ngao lúc tan trường,
con đường đất,
Trật sên hai anh bạn cùng giúp.
Nhớ dép nhựa trượt té mỗi mùa mưa
Đường đi học, dường như sao khó quá...
...
Tôi thấy tiếc nhiều lắm, tiếc cây vú sữa ngọt ngào, tiếc hàng rào chè xanh che vách lá, ta trách móc sao thời gian trôi nhanh quá, dĩ vãng ngọt ngào trên cánh đồng mỗi buổi chiều, những cánh diều phấp phơ trong ngọn gió đã trở thành những gì khô khan chát chúa, bê tông và cốt thép, khói bụi ngờm ngợm mỗi buổi chiều. Nhưng xã hội phải đi lên chính là quy luật cuộc sống, có rất nhiều bạn trẻ cũng trăn trở như tôi.
Mọi người thấy cuộc sống ngày hôm nay không đẹp bằng ngày xưa, nhưng ngày sau nữa có thể ta sẽ thấy tiếc ngày hôm nay.
Người Nhật khi sang Việt Nam cũng thấy bồi hồi như trở về chính đất nước của họ mấy mươi năm trước, thấy tiếc và nhớ về một thời đại đẹp đẽ của họ, một thời đại mà họ cho rằng đất nước phải gồng mình sau chiến tranh.
Đất nước của chúng ta cũng đang chiến đấu với nhiều mối đe doạ chứ không quá thanh bình như vẻ bề ngoài của nó. Hãy mở toan cánh cửa trong căn phòng ấm áp của bạn để nhìn thấy ngoài kia, một thế giới khác hơn, có lẽ các bạn đang phải nỗ lực học tập nhiều nhưng rồi khi đó cũng sẽ đến thôi...
Chưa thấy được cái đẹp trong cuộc sống này, là bởi chúng ta thường sống trong những giây phút đẹp đẽ nhưng mãi đến mươi năm sau mới nhận ra. Con người là vậy, chỉ khi vụt mất mới thấy tiếc. Khi có trong tay, ta chẳng nhận ra hạnh phúc của mình. Đừng hỏi vì sao, ta hãy cố gắng sống trong thời đại của mình, rồi bạn cũng sẽ kể cho con bạn nghe về thời đại của mình thôi. Bạn sẽ ngẩn mặt lên tự hào và nói rằng :
"Con trai à, mấy mươi năm trước, ta đã sống gian khổ hơn con nhiều, nhưng cuộc sống vẫn đẹp biết mấy !"
Đừng quên đính kèm tên tác giả nếu các bạn sử dụng lại bài viết nhé (Leinad Savihc | daniel.chivas@zing.vn)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét