Nếu phải nói lên rằng tôi thích nghe nhạc của nhạc sĩ nào ? tôi có thể trả lời rằng mình thích nhất là nhạc Trịnh Công Sơn, mặc dù nền âm nhạc Việt còn có những tên tuổi lớn không thể bỏ qua, bởi tôi thường sống trong thế giới của thân phận và tình yêu như nhạc sĩ. Cảm nhận được thân phận nhỏ bé của mình, tôi càng hiểu và yêu nhạc Trịnh. Và mỗi khi tôi ca lên những lời ca nhạc Trịnh, là hát cho chính thân phận và tình yêu của tôi.
Điều tuyệt vời của nhạc Trịnh là nó được sinh ra để người ta hát lên cho chính thân phận và tình yêu của họ, hay cho những người họ yêu thương. Ai không hát nhạc Trịnh vì lý lẽ đó, hẳn họ chưa thực sự cảm nhận được nhạc Trịnh bằng hết tất cả tâm hồn mình, và cũng sẽ không đưa được những bài ca như "Tôi ơi đừng tuyệt vọng","Một cõi đi về" lên hàng tuyệt tác.
Các bạn trẻ thường không yêu nhạc Trịnh bằng những người lớn tuổi hơn, bởi âm nhạc Trịnh Công Sơn đòi hỏi ở người nghe một độ "chín" nhất định, khi đã trải nghiệm trên cuộc đời đầy sóng gió này, từ những nỗi cô đơn và khổ đau ấy ta nghiệm được những lời ca nhạc Trịnh cho chính cuộc đời mình, một sự đồng cảm sâu tận như câu hát "Làm sao rũ được tình vơi, à ơi ... nỗi đau này người", dường như có ai đó đã lắng nghe được những giọt lệ giấu trong lòng một kẻ si tình.
Có lẽ vì thế mà trước đây tôi cũng như bao bạn trẻ, chưa cảm nhận hết được nhạc Trịnh, khi tôi biết yêu, biết đến những khổ đau của cuộc đời ... tôi biết yêu nhạc Trịnh và nhận ra thân phận hữu hạn của mình giữa dòng đời này.
Đừng vội cho rằng nhạc Trịnh là những bài ca u buồn và sầu não hay có người gọi là nhạc “già”. Có lẽ các bạn trẻ đã quen với cuộc sống vui tươi sôi động, nhưng rồi đến một lúc nào đó trái tim bạn sẽ cần đến những giai điệu nhẹ nhàng để xoa dịu và an ủi mảnh tâm hồn đang tuyệt vọng của mình.
Bạn hãy ca lên cho chính tình yêu của mình khi dừng chân trên một mối tình, và bạn có thể vượt qua được mối tình ta vỡ để yêu chính mối tình dang dở ấy.
Âm nhạc vốn không có biên giới, và các bạn trẻ thường bắt đầu sở thích âm nhạc với nhạc trẻ hay nhạc nước ngoài, thế nhưng việc đó tựa như bạn chỉ thích thưởng thức những món như gà rán KFC hay bánh Sushi Nhật Bản mà chưa từng biết đến hương vị ngon từ những món ăn truyền thống người Việt? Tôi tự thấy tiếc cho số ít người không thưởng thức nhạc Trịnh và tiếc cho cuộc đời này … khi nhạc sĩ đã ra đi quá sớm, bởi tôi tin rằng bằng tài năng âm nhạc của mình, nhạc sĩ còn có thể để lại thêm nhiều tác phẩm âm nhạc hay cho đời.
Thế nhưng tôi có chọn trở thành nhạc sĩ Trịnh Công Sơn "nếu có thể" không ? ... không bao giờ, bởi tôi biết rõ bản thân mình chẳng bao giờ có được một tâm hồn, một tình yêu thuần khiết đến thế, dẫu có sống lại bao nhiêu lần nữa.
Thật đơn giản, bởi tình yêu trong âm nhạc Trịnh Công Sơn như một viên pha lê lấp lánh, nó quá đẹp đến nỗi tôi nhận ra thứ tình yêu tầm thường của mình và chẳng bao giờ dám mơ ước được như thế ... nếu có thể, tôi chỉ có thể giết chết tên tuổi của anh mà thôi, tôi vẫn giữ hy vọng được viếng mộ anh vào một ngày không xa ... để cảm ơn anh và những giai điệu anh để lại cho đời.
(kỷ niệm 10 năm ngày mất của anh)