Nhân tình thế thái ... như một dòng nước cuốn trôi, cuối cùng ... chỉ còn một mình ta say đắm với chính mình. Chỉ một mình ta trong những buổi chiều quạnh quẽ ... đi ngang phố nói với ta rằng : chiều nay hoa xoài sao đẹp quá, những chùm hoa bung nở như một áng mây xuống giữa tâm hồn ... giữa phố phường, giữa những dòng người qua lại. Chỉ một mình ta chăng? chỉ một mình ta biết yêu cái đẹp của hơi thở mùa xuân chăng?
ta cô đơn, bởi ta cho đi mà không trông chờ được nhận lại, hay bởi ta cho đi mà nhận lại những mũi dao ưu phiền ... niềm chia sẻ, ta thất vọng vì niềm chia sẻ, nhưng dẫu sao vẫn còn đâu đó những trái tim ấm áp chung quanh mình, dẫu sao vẫn còn ai đó cho ta tin vào cuộc đời này rằng : "Hãy cứ cho đi, dù đời chẳng mấy khi tặng ta điều gì ngọt ngào như ta đã mang tặng cho thế nhân"
Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011
Buồn ... !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét