Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

chẳng nhớ ...

Chẳng nhớ từ bao lâu nữa, con mắt đau của mình ...Cứ kéo dài mang theo nỗi buồn của mình vào cuộc đời, biết bao nhiêu phiền muộn, biết bao nhiêu lần cái cảm giác khổ đau cứ theo đuổi trong lòng ...Muốn viết ra thật nhiều, và mong có một ai đó trên thế giới hiểu được, rốt cuộc mình đã không viết điều gì mà giấu tất cả ở lại với riêng mình ...Uh, thì nỗi đau của thân xác vẫn còn đó, mình vẫn chấp nhận và mỗi buổi sáng cố gắng tươi cười với cuộc đời, nhưng đôi khi cứ cười mãi một mình cũng chẳng khá gì hơn, tự thấy cuộc sống này của mình thật  cô...

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Thơ riêng ...

Bốn mươi đi, hai mươi ở lại ... không vềCòn một chút tình dài lê thê Gió mưa hai mùa chân không mỏiBốn mươi đi, hai mươi ở lại ... không...

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

... một cơn mưa

Bên ngoài rả rích mưa, ô cửa kính của phố cổ văng vẳng khúc nhạc rainbow bridge, những cơn gió se lạnh làm phất phơ những chiếc áo mưa đủ màu sắc, có người vội đi, có người bước thật chậm, riêng tôi ngồi ngắm những hạt mưa đang chìm vào một buổi chiều hiu quạnh.Ôi trái tim này lặng lẽ quá ... có lẽ chẳng phải cuộc đời đã bình yên, mà bởi tôi đang đứng giữa nỗi khổ đau và hạnh phúc, giữa mùa thu và mùa đông, giữa ánh sáng và màn đêm, giữa tôi và cơn mưa bên ngoài. Mong cho chút se lạnh sẽ ghi cảm xúc này vào thành một kỷ niệm xa xôi. Chờ nhé...

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

Hướng Dương ! ... em là của một người khác ...

"Ôi nhân loại ... mặt trời trong tôi "Phải ... tôi vẫn thường hay ngâm nga câu hát đó ... nhưng sự thật phũ phàng rằng em không phải là Hoa Hướng Dương của tôi, và tôi cũng không là mặt trời trong em.Với tôi, em thuộc về một thế giới nào khác, hỗn loạn và ưu phiền ...Và em, thế giới của tôi thật tẻ nhạt và quá xa vời ...Chẳng bao giờ ta đến được phía cuối con đường, phải không em?Vì ta ... không sống chung cùng một thế giới .Hướng Dương ơi ... chào ...

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

Mừng tuổi Trâm

Mình tự thấy sự rẻ rúng trên cuộc đời này giữa con người và con người, bằng những cách nghĩ khác nhau, người ta phải xa cách nhau. Nhưng dù gì đi nữa, luôn có sợi dây vô hình của tạo hóa ban cho mỗi con người đứng lẻ loi trên đời này, và bằng cách chìa tay ra cho nhau, họ có thể đến bên nhau ... Vui đi Trâm nhé, đêm nay là sinh nhật Trâm, dù rằng ở tuổi Trâm có khi không còn dám mong được so sánh mình bằng một bông hoa xinh nữa, nhưng ta phải chấp nhận mình như một bông hoa khi ta đã tồn tại như vậy giữa đời này. Sao ta phải nhìn đời mình như một...

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Bỗng thấy mình ... chẳng nhớ nỗi một con đường.

 Mình thật sự không nhớ đây là con đường nào nữa, chỉ nhớ là một con đường rất mát và ... rất Huế. Dù sao cũng là một kỷ niệm khó qu...

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011

Ôi ... vô tội ...

"Viết cho con ... khi con cảm thấy lòng mình không thể tha thứ cho một ai ..." Có những người trên đời này suốt đời cống hiến cho một việc là phán xét một người rằng mang tội hay vô tội. Nhưng con trai à, đâu phải chỉ có thẩm phán mới thường hay làm điều đó, mà chính con hay chính những người xung quanh con vẫn thường hay phán xét một người rằng vô tội và có tội, một sự phân biệt phũ phàng đó, con có biết không ?Hôm nay cũng một buổi trưa như mọi ngày, cha đã đi ăn cơm trưa với mọi người, cha oán trách mọi thứ trên bàn ăn thật tệ, cha muốn nói...

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2011

Tạ ơn ...

     Chẳng hiểu vì lý do gì nữa, cả buổi sáng mình chỉ cắm tai nghe mỗi một bài hát, hát rồi, hát đi, hát lại bao nhiêu lần ... rốt cuộc mình là loại người gì mà không biết chán. Mà có lẽ đâu phải chỉ hôm nay, mình đã nghe bài "Tạ ơn" này từ mấy ngày nay rồi.     Càng nghe, mình càng cảm thấy như Trịnh Công Sơn tài hoa đã viết tác phẩm này dành riêng cho mình, từng lời ca, từng khúc nhạc cứ mang nỗi u buồn của một mối tình huyền thoại. Đúng thế, đối với trái tim một người nghệ sĩ, mối tình đẹp của chính...

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

Sinh nhật bé Na!

Mừng sinh nhật bé Na ... anh vẫn nhớ lần đầu tiên gặp em ... vậy mà cô bé con dễ thương và "cute" ngày nào nay đã trở thành một cô thiếu nữ xinh tươi. Hãy cố gắng giữ lấy tâm hồn trong sáng và mong manh của tuổi 18 em nhé, tuổi đẹp người con gái như một thoáng gió thầm, ta biết rằng thời gian chẳng bao giờ trở lại, nên em hãy giữ thật nhiều kỷ niệm đẹp cho mình, cho những chuỗi ngày mà một người phụ nữ chẳng bao giờ quên. Chúc em một tuổi đời đáng nhớ....

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011

Hãy giữ hồn thơ luôn bên anh!

                                           (Tặng Phiến Trúc)       Sáng nay anh bạn đăng một loạt bài viết mới, đã bao lâu rồi nhỉ ... có lẽ phải rất lâu mới có dịp đọc bài viết mới của ông nhà thơ này ... mà thật ra cũng là mấy bài thơ cũ, thằng bạn thân như mình thì đã từng đọc biết bao lần rồi chứ?     ...

Về phòng trọ

Trở về phòng trọ ... thân xác rã rời, tâm trạng bỗng nhiên trầm buồn kỳ lạ, cứ như đã có ai vừa ném mình vào vực sâu,  bóng đêm dày đặc giữa căn phòng quạnh vắng ...Có lẽ mình về đây để thăm căn phòng trọ thân quen chứ không như một kẻ thuê phòng trọ tìm nơi trú chân, để rồi gắng bó qua những chuỗi ngày dài mưa nắng. Với căn phòng này, mình chỉ là kẻ đa tình ghé thăm cô gái nhỏ, một tháng đôi lần, cô em vẫn chờ đợi dù với mình chỉ tồn tại một trái tim hững hờ và ghẻ lạnh.Rốt cuộc là đêm nay mình buồn vì điều gì? Vì  một mối tình? vì một...

Thứ Năm, 31 tháng 3, 2011

Một nét văn hóa!

 ---- (Một bài đăng cũ của mình, do gặp lỗi nên không hiển thị được, nay mình đăng lại dể chia sẻ với mọi người)Tôi không tự thừa nhận rằng mình viết ra những tác phẩm văn học, nếu bạn đọc cho rằng như vậy thì đó là một niềm hạnh phúc nho nhỏ mà bạn đã mang đến cho tôi rồi. Tôi không viết lên tất cả, từ lòng cầu mong danh vọng, đôi khi đơn giản, tôi chỉ là một nhân chứng đi ngang qua phố phường, chứng nhân cho những gì tôi nhìn thấy để kể về...

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Kỷ niệm 10 năm ngày mất nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Trong những ngày này, nhiều người yêu Nhạc Trịnh Công Sơn hồi hộp chờ đợi các chương trình sẽ diễn ra như thế nào trong ngày kỷ niệm mười năm ngày mất của cố nhạc sĩ.     Có lẽ tôi cũng thế, nhưng với tôi, nhạc sĩ vẫn sống, và trong những ngày này, tôi muốn đi tìm lại người nhạc sĩ tài hoa, tôi cho rằng không hề xa xôi, anh vẫn ở đâu đó quanh đây và chúng ta có thể cảm nhận điều này trên những bước dạo bên hè phố, dường như  vẫn...

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2011

Gửi các bạn chút yêu mến xa xôi!

     Xin lỗi các bạn, xin lỗi một ai đó, hoặc có thể chẳng còn ai, vì đã quá lâu mình không chăm sóc cho blog của mình và cũng không có bài viết mới để mọi người cùng chia sẻ với mình. Blog của mình là một thế giới buồn, bởi thế nên không có nhiều bạn đọc cùng giao lưu, vậy mà trong số những người bạn hiếm hoi đó mình lại làm họ thất vọng, cảm thấy mình thật tệ ... Dù sao cũng cảm ơn các bạn đã đến, đã dành cho mình nhiều tình cảm thật chân thành và dễ thương, hy vọng một lúc nào đó sẽ được cùng nhau dùng một tách cafe ... không...

Kỷ niệm 10 năm thành lập trường Nguyễn Trãi

     Cơn mưa ngâu, một cơn mưa nhỏ giữa đêm lửa trại, làm những làn khói cuốn lên nghi ngút giữa sân trường. Có lẽ đã lâu lắm, tôi không trở lại mái trường mà một thời … tôi mơ được một ngày ra đi để xây dựng nên những hoài bão đẹp đẽ trong tôi. Khi còn là một anh học trò, tôi đã tưởng tượng ra nhiều điều về tương lai của mình, vậy mà tôi lại không hề tưởng tượng được rằng giờ đây, tôi đang đứng ngoài cánh cổng để nhìn các bạn...

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

Blogspot đã trở lại

        Mấy hôm trước thật là buồn vì có lẽ một số chủ nhân của các trang blogspot ở Việt Nam dường như không thể đăng nhập được, tình hình là do ảnh hưởng trận động đất rồi sóng thần ở Nhật Bản, hôm nay thì có vẻ tình hình trở nên khá hơn rồi.        Chúc mọi người sẽ lại có những bài viết hay và nhiều độc g...

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2011

Cảm ơn vì sự chia sẻ

     Một buổi sáng như mọi ngày ... sau buổi công tác bên ngoài, tôi trở lại phòng làm việc cùng một mớ công việc đang chờ đợi.      Cứ như một hệ thống máy móc bắt đầu làm việc, những bánh răng trong guồng máy bắt đầu vận hành, và tôi cũng như một con ốc đang xoay chuyển theo nhịp điệu của mọi người.     Thế đó ... vậy là bắt đầu một ngày làm việc của tôi, trong nhịp sống công nghiệp và hiện đại, người ta cũng phải đi theo sự vận hành có hệ thống và đôi khi cảm thấy bản thân mình...

Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Buồn ... !

           Nhân tình thế thái ... như một dòng nước cuốn trôi, cuối cùng ... chỉ còn một mình ta say đắm với chính mình. Chỉ một mình ta trong những buổi chiều quạnh quẽ ... đi ngang phố nói với ta rằng : chiều nay hoa xoài sao đẹp quá, những chùm hoa bung nở như một áng mây xuống giữa tâm hồn ... giữa phố phường, giữa những dòng người qua lại. Chỉ một mình ta chăng? chỉ một mình ta biết yêu cái đẹp của hơi thở mùa xuân chăng?ta cô đơn, bởi ta cho đi mà không trông chờ được nhận lại, hay bởi ta...

Thứ Tư, 23 tháng 2, 2011

Như tiếng thở dài ...

     Nếu phải nói lên rằng tôi thích nghe nhạc của nhạc sĩ nào ? tôi có thể trả lời rằng mình thích nhất là nhạc Trịnh Công Sơn, mặc dù nền âm nhạc Việt còn có những tên tuổi lớn không thể bỏ qua, bởi tôi thường sống trong thế giới của thân phận và tình yêu như nhạc sĩ. Cảm nhận được thân phận nhỏ bé của mình, tôi càng hiểu và yêu nhạc Trịnh. Và mỗi khi tôi ca lên những lời ca nhạc Trịnh, là hát cho chính thân phận và tình yêu của tôi.     Điều tuyệt vời của nhạc Trịnh là nó được sinh ra để người ta hát lên...

Thứ Hai, 21 tháng 2, 2011

Bạn sẽ là ai ... nếu có thể ?

         Thư giãn một tí nhé ...         Mỗi người đều có một ước mơ, nếu có thể trở thành một người nổi tiếng ... bạn sẽ là ai?         Nếu là một nhà văn bạn sẽ chọn ai ?         Nếu là một nhạc sĩ bạn sẽ chọn ai ?         Hy vọng sẽ nhận được sự chia sẻ của mọi người về bản thân mình.                &nb...

Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2011

Cái tôi

         Cái tôi ... có lẽ mình chẳng đủ hiểu biết để viết lên định nghĩa hay điều gì đó giải thích "cái tôi" là gì? Nhưng có lẽ trong chúng ta ai cũng hiểu rõ được "cái tôi" của bản thân mình.         Ai cũng có những thứ không thể tách rời khỏi bản thân, và "cái tôi" là một thứ như thế, tựa như da thịt của con người.        ... Mỗi người đang sống, và có một "cái tôi". Có thể là nông cạn, nhưng tôi nghĩ việc các bạn trẻ cố gắng thể...

Thứ Năm, 17 tháng 2, 2011

Be bé xinh xinh .... cafe một mình

        (Gửi tặng những ai đến đây với một tâm trạng ... cô đơn)        Mong mỏi … một mong mỏi nho nhỏ rằng sẽ có một vài người bạn hay comment trên blog … để mỗi buổi sáng, dùng một tách café internet, mình sẽ có cảm giác ngồi trong một quán café thực sự, với những bản nhạc du dương mà mình yêu thích, và một vài người bạn dễ thương.        Nhưng ... cứ như ánh hoàng hồn dần khuất sau mỗi ngày làm việc, từ khi “mắt một mí” đi rồi, mình buồn...

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2011

Sinh nhật 2011

               Sinh nhật năm nay ít nhiều đều có một chút bất ngờ, dù sao đi nữa vẫn tiến bộ hơn mọi năm rất nhiều. Còn nhớ sinh nhật mấy lần trước, trong đêm sinh nhật mình xách xe chạy lòng vòng trên phố, rồi về nhà ngủ với tâm trạng tiu nghỉu, hôm sau lại lên mạng viết một bài thật buồn và giấu mãi, chẳng ai được đọc.                          Năm nay dù không được như ý muốn...

Thứ Ba, 15 tháng 2, 2011

Giải quyết tình trạng nhạc chờ phát lung tung

          Mất hai tiếng đồ hồ để viết mấy đoạn code, cuối cùng cũng xong.          Tình trạng chung là những người dùng blogspot khi đăng nhạc tự động chạy lên blog, thì mỗi khi người xem mở ra một trang mới là trang đó cũng tự động phát nhạc, làm cho nhiều bảng nhạc phát chồng chéo lên nhau, rất khó chịu.          ...

Thứ Năm, 10 tháng 2, 2011

Nàng ! (thơ con cóc)

                        Em... thiên thần bé xinh ơi            Lần đầu thôi, hãy tha thứ cho anh            Bởi đôi mắt anh mang nhiều tội lỗi            Anh vụng trộm hôn lên má em rồi              Sáng hôm ấy, em...

Cuộc sống là một chuỗi nỗi lo về sự cô đơn

           Phải thế chăng ?           Đôi khi ta cần một ai đó ... như những con chim bồ câu ... lặng lẽ đến và nép mình vào nhau trong cơn mưa ...           Chúng không nói ... không kêu than, không làm gì hơn một ánh mắt nhìn xuyên thấu vào trái tim của đồng loại để rồi ... buông một hơi thở dài.           Cuộc sống là một chuỗi nỗi lo về sự cô đơn...

Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2011

Maksim

          Thật tuyệt vời - Maksim...